Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

CHUYỆN TÌNH THẦY GIÁO NGHÈO

(tặng cô giáo Oanh)
chuyện tình cô giáo và tôi
như 2 chiếc dép 1 đôi vợ chồng
chỉ vì em dạy hợp đồng
k được biên chế e "tòng" Điện Biên
trăm năm bởi 1 chữ "duyên"
mà k chữ "nợ", e quên chữ "tình"
ngẫm ta lại giận cho mình
kiếp ta nghèo khổ nên mình phụ ta
bao giờ đôi dép 1 nhà?
bao giờ em mới của ta? bao giờ?
Điện Biên trời đất mộng mơ
Quan Hóa (Thanh Hóa) cô độc ngẩn ngơ 1 người!

ST

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét